Chiều Buồn

Quán nhỏ đìu hiu gió lạnh càn
Mưa chiều rải rác giọt sầu lan
Bờ môi khát rượu âm thầm uống
Điếu thuốc nhồi khay vội vã tàn
Bởi mộng còn vương ngàn vị tủi
Nên hồn chẳng dứt triệu lời than
Ngồi ôm kỷ niệm tình xưa chết
Lệ chảy hòa theo mỗi nhịp đàn.

Đinh Văn Cường